Vậy là ông đã ra đi…
Biết ông từ thuở thiếu nhi đến giờ
Trăm năm cũng chẳng bất ngờ
Mà sao vẫn chút thẫn thờ tiếc thương…
Tái ông mất ngựa (Dắt chó đi chơi)
Buồn buồn dắt chó đi chơi,
Chó đi theo “gái” mình tôi quay về.
Buồn buồn trong lúc quay về,
Rủ được một “bé” đi về cùng tôi!
Buồn buồn lại hóa vui vui,
“Tái ông mất ngựa” cuộc đời biết đâu!…
Nỗi buồn – Sadness
I am so sad
All things too bad
Who has a cat?
Me bear in bed.
Phiên bản tiếng Việt:
Tôi đang rất buồn,
Mọi việc hỏng luôn
Ai có mèo mun?
Tôi ôm đỡ buồn?
Ông lão bán chuối
Ông lão bên đường bán chuối tiêu
Góp nhặt lâu nay có được nhiều
Sức già, chân yếu, đường xa vắng,
Đời bao giờ mới hết gieo neo?…
Thời gian 3
Rồi bất chợt nhận ra
Anh đã già như cóc
Và anh buồn,
Anh khóc
Tiếc thời trai, đã xa…
Món quà khủng 70 triệu
70 triệu một món quà,
Mới hay thiên hạ thật là lắm đô…
Mình nghèo nên quá ngây ngô,
Bảo sao vẫn mãi một cô vợ già!
Thời gian 2
Chúng ta mai mốt sẽ già,
Các con cũng chẳng còn là trẻ thơ…
Mẹ ta lúc ấy, bấy giờ,
Lưng còng mái tóc bạc phơ, hay là…?