Ting ting!
Trăm rưởi tiền về
Cuối năm nhiều thế
Làm gì để vui?
Chợt ghen với gã Dương Bùi
Thưởng 15 triệu mà vui khắp làng!
Vợ con tíu tít rộn ràng…
Ngày xưa mình cũng…
Có chàng…
Cũng vui!…
Mình là cô gái đơn côi
Cuối năm mà ngỡ…
Cuối đời mênh mang…
Ting ting!
Trăm rưởi tiền về
Cuối năm nhiều thế
Làm gì để vui?
Chợt ghen với gã Dương Bùi
Thưởng 15 triệu mà vui khắp làng!
Vợ con tíu tít rộn ràng…
Ngày xưa mình cũng…
Có chàng…
Cũng vui!…
Mình là cô gái đơn côi
Cuối năm mà ngỡ…
Cuối đời mênh mang…
Nhiều lúc thấy mình vô duyên
Khó khăn, cơm áo gạo tiền,
Kêu ca chuyện con chuyện vợ
Chuyện đời, chuyện vay, chuyện nợ,
Mà quên
Chính thức là quên
Ông bạn thân
Vẫn
Còn nguyên
Một mình!…
Ngày xưa đào hoa VL
Nằm nhà gái cứ kìn kìn đến chơi
Bao em tình tứ lả lơi
Sẵn sàng xin chết mà tôi chả thèm!
Ngày xưa sống ảo VL,
Nằm nhà tưởng tượng lắm tiền gái theo!…
Sáng ăn một mẩu bánh mì,
Qua ngày đoạn tháng trưa thì cơm rang,
Tối được mời đi nhà hàng,
Có tí tửu sắc rộn ràng suốt đêm!
Đời nghèo vẫn sướng như tiên,
Vẫn sang chảnh dẫu hết tiền vẫn vui!
Ngẫm ra sống ở trên đời
Cứ vô tư đã khổ rồi sẽ qua!…
P.S:
Nếu khổ nó không chịu qua,
Thì đành chấp nhận mình ba đời nghèo!
Dặt dẹo cho tới một chiều,
Thấy đời hết khổ, mình tèo, là xong!…
Ừ thì nhắc chuyện ngày xưa
Cho đỡ buồn ngủ lúc vừa ngáp xong!
Ngày xưa em thích hoa hồng
Bây giờ em thích mỗi đồng tiền thôi!
Ngày xưa em thích hoa hồi
Bây giờ em thích súng rồi chết tôi!
Ngày xưa ừ ngày xưa ơi
Cho mượn đôi cánh em – tôi cùng về…
Đồng tiền, hoa súng, hoa hòe,
Chỉ cần em sướng hoa gì cũng ngon!
Đêm qua mơ gặp Bác Hồ,
Bác nằm dưới đáy túi đồ đã lâu.
Sáng tìm mãi chẳng thấy đâu,
Hóa ra mơ – thực khác nhau thật nhiều!…
Một hôm tôi phải ra phường
Xác nhận tạm trú “bình thường” 200!
Biết tin mặt vợ hằm hằm
Tiếc tiền xót của ầm ầm kêu la!
Tôi nghĩ mà thấy xót xa,
Tại đời hiểm ác hay là mình ngu?!…
Đời tôi yêu nhất Bác Hồ Mỗi khi xa Bác phát rồ người lên Bất ngờ Bác ở cạnh bên, Tự nhiên lại thấy sướng rên cả người Thế gian dở khóc dở cười Cũng vì Bác được 90 triệu người cùng yêu!