Rất chắc, dài, cong và rất êm
Đôi chuối nằm phơi sương suốt đêm
Sáng nay có cháu ra lượm chuối
Bóc vỏ lùa nhanh dưới môi mềm!…
Vì sao tôi ế?
Có khi nào mùa đông đẹp thế
Gấu chẳng có trên tay mà bế
Yên phận ư chấp nhận mình ế?
Nghe có vẻ không được khí thế!
Bao nhiêu năm phấn đấu vẫn ế
Thôi cũng đành ngồi nghe nhạc chế
Mệt quá cúi xuống nhìn qua ghế
Thấy hàng xóm có đứa lộ khế!
Hí hửng lộn ba vòng khỏi ghế
Gặp ngay đúng con mụ mẹ kế
Cứ đứng cạnh làm mình ức chế
Bực quá vào làm ly rượu đế
Ai dè say tí nữa té ghế
Thấy hàng xóm có đứa bị bế
Thế là hết bưởi với chả khế
Rốt cục lại là mình vẫn ế!
Từ đó chuyển sang làm thơ chế
Trăm bài thơ chỉ một vần ế
Nói chung là cuộc đời nó thế
Kém duyên thì xin đừng chống chế!
Phượt thủ ham học
Đừng thấy em ngủ mà chê em
Chỉ vì hôm qua phượt suốt đêm
Vội vàng đến lớp điểm danh sáng
Mệt quá ngửa ra phút yếu mềm!
Ông lão bán chuối
Ông lão bên đường bán chuối tiêu
Góp nhặt lâu nay có được nhiều
Sức già, chân yếu, đường xa vắng,
Đời bao giờ mới hết gieo neo?…
Chuyện vợ con
Mấy đêm rồi mơ chuyện vợ con
Nghĩ thương mình thương cả nước non
Một thế hệ ba mươi chưa vợ
Sắp xa rồi cái thuở vàng son!
Sống trong yêu thương
Sống với tình yêu với khát khao
Trong nắng mênh mang đến nhường nào
Yêu cả ngọn gió bình minh ngọt
Thương giữa trăng rằm những vì sao…