Xuân này lại nhớ xuân xưa
Nhớ thời trai tráng
Thuở
Chưa
Vướng gì…
Yêu em không nói,
Ôm ghì,
Giọt mưa
Cứ ngỡ
Giọt gì
Ngực em!…
Xuân này lại nhớ xuân xưa
Nhớ thời trai tráng
Thuở
Chưa
Vướng gì…
Yêu em không nói,
Ôm ghì,
Giọt mưa
Cứ ngỡ
Giọt gì
Ngực em!…
Tôi gặp lại em, con bướm xuân
Dập dờn bay trong giấc mơ xuân
Bướm ơi,
Ngủ nhé,
Đừng bay nữa
Đừng kéo tôi về tuổi thanh xuân…
Đọc lại thơ mình thấy sao sao
Ý tứ lung tung loạn cào cào
Tán gái mà toàn thơ con cóc
Ếch nhái ộp oạp kín bờ ao
Đọc lại thơ mình thấy sao sao
Hết trưa nắng gắt tới mưa rào
Thơ toàn những kiểu thơ củ chuối:
Em nằm ở dưới anh nằm đâu?!
Buồn quá chẳng thiết làm thơ nữa
Lấy điện thoại ra nhắn con Đào
Hẹn nhau hai đứa ra bờ suối
Bắt con nòng nọc bỏ vào bao!
Từ đấy cuộc đời đẹp siết bao!
Chẳng thơ thẩn nữa chẳng làm sao
Có điều khang khác gần đây bỗng
Con bé bất ngờ lớn phổng phao!
Từ đấy cuộc đời mệt biết bao!
Lại làm thơ chuối lại sao sao
Nói chung là số trời xui khiến
Phải thơ, phải gái, phải lao đao!
Anh mua về xe Lead
Cho em ngồi vừa khít
Cốp rộng, xăng tốn ít
Có vẻ em rất thít!
Xăng đổ đầy 5 lít
Đeo khẩu trang kín mít
Lạng lách, hết ga vít
Người đi đường chết khiếp!
Từ ngày có xe Lead
Em sướng cười mắt híp
Đưa nhau lên cao tít
Mình yêu lầy, so deep!
Có lần cùng ăn mít
Ở trên chiếc xe Lead
Mình vừa ăn vừa kiss
Ngọt ối giời phê tít!
Cuộc tình đang khăng khít
Vội vàng em lại quit
Chắc tại anh lương ít
Mà em đành xa tít
Em mang theo xe Lead
Về đâu anh chẳng biết
Món nợ mua xe Lead
Một mình anh trả tiếp
Một lần đi sắm Tết
Gặp em chọn quần chíp
Vẫn xinh, cười mắt híp
Bên một ông dáng vip
Người ta mua Matiz
Cho em ngồi mát đít
Em quên rồi xe Lead
Quên cuộc tình đã chết
Sao em vội delete
Cuộc tình chưa finish
Để anh buồn anh tiếc
Tiếc em và xe Lead
Nhìn trời sao chi chít
Thương chuyện tình xe Lead
Viết bài thơ vần ít
Xong rồi khóc thút thít!
Thắng cố một chiều đông cuối năm
Giữa lòng thành phố nhớ xa xăm
Nhớ người em gái miền sơn cước
Chốn ấy bây giờ rét căm căm…
Nỗi nhớ đưa tôi về bên em
Xóm cũ vườn xưa lối đi quen
Vẫn cây mít già bên bờ suối
Vẫn đứng chờ nhau đợi trăng lên…
Nỗi nhớ đưa tôi về bên em
Vẫn bàn tay ấm vẫn môi mềm
Vẫn cây mít già sai trĩu quả
Tôi ấn thăm dò thấy êm êm…
Nỗi nhớ đưa tôi về bên em
Vẫn như ngày trước vẫn bình yên
Vẫn khu vườn cũ mà tôi ngỡ
Tôi ngỡ như là cảnh thần tiên…
Đang vui bỗng đâu gặp chồng em!
Hắn cười nhưng có vẻ hơi ghen
Nói thật tôi thấy buồn ghê gớm
Nói thật chưa biết thằng nào ghen!
—
Giật mình chỉ là giấc mơ đêm
Giấc mơ về mối tình đầu tiên
Ngày ấy hiện về trong nỗi nhớ
Nỗi nhớ cho tôi gặp lại em…
Hôm nay tôi viết bài thơ
Nói về câu chuyện thời xưa của mình
Tôi yêu một em rất xinh
Tiếc là em chẳng yêu mình, buồn thay
Ngày qua tháng, tháng qua ngày
Thời gian như gió thoảng bay để rồi
Hôm trước em vịn vai tôi
Nói từng yêu dáng một người thư sinh
Tôi nghe mà cứ lặng thinh
Vẫn hâm như cái thuở mình trẻ trai…
Em có lẽ, chắc bây giờ vẫn nhớ
Nhớ hôm nào hai đứa hẹn hò nhau
Anh đứng chờ vi vút những hàng cau
Đêm tháng 10 trăng mờ như ảo ảnh
Em biết không trăng tháng 10 rất lạnh
Phủ mơ màng kín một cánh đồng hoa
Anh nhìn về nơi cuối nẻo đường xa
Gió xạc xào ngỡ là em đang tới
Gió xạc xào thế mà em không tới
Để anh chờ anh đợi suốt mùa đông
Rồi xuân sang khi cây trái trổ bông
Em lấy chồng anh thôi không đợi nữa!
Rồi mỗi khi gió đông về gõ cửa
Lại ngỡ ngàng lại thấy lòng da diết
Anh làm bạn với mùa đông thân thiết
Lạnh lùng nhưng không lỗi hẹn bao giờ…