Bữa kia tôi tới Quảng Bình,
Mới hay hạt muối quê mình rất to,
Ăn vào có thể chữa ho,
Rang với gà chén đến no vẫn thèm.
Thế nên bữa ấy say mèm
Trở ra Hà Nội lại thèm muối to!

Bữa kia tôi tới Quảng Bình,
Mới hay hạt muối quê mình rất to,
Ăn vào có thể chữa ho,
Rang với gà chén đến no vẫn thèm.
Thế nên bữa ấy say mèm
Trở ra Hà Nội lại thèm muối to!
Trên đường gặp một ông già
Ngày xưa ông cũng chỉ là trẻ con
Trên đường gặp một bé con
Ngày sau nó cũng héo mòn như ông
Vu vơ chuyện cháu chuyện ông
Mà sao thấy khắc nghiệt vòng thời gian…
Những người phụ nữ chưa chồng
Hỏi rằng chỗ ấy có phồng lên không?
Người bảo có, người bảo không,
Thực ra ai chịu khó phồng mới ngoan!
Trông em có vẻ hơi còm
Nhưng mà riêng khoản nước non thì đầy!
Trông em có vẻ hơi gầy
Nhưng ai biết được em đầy nước non!
Trông em bé bé con con
Nhưng mà riêng khoản nước non tràn trề!
Trông em có vẻ lề mề
Nhưng mà non nước tràn về quá nhanh!
Trông em có vẻ lạnh tanh
Nhưng mà non nước lanh canh rộn ràng!
Trông em có vẻ khô khan
Nhưng mà non nước ngập tràn khiếp luôn!
Trông em có vẻ buồn buồn
Nhưng mà động tới suối tuôn dạt dào!
Trông em có vẻ xanh xao
Nhưng mà động tới dạt dào suối tuôn!
Trông em, thôi khỏi trông luôn!
Cầm tay anh kéo ra vườn làm thơ
Đêm nay trăng sáng ngẩn ngơ
Thương em gầy quá anh đờ đẫn luôn!
Bầu này bầu tính bầu tình
Cầm vào cho thỏa tay mình tay ta.
Cầm xong thì buông tay ra,
Cứ thích cầm mãi hỏng bà bầu anh!
Em yêu nhất tổ quốc mình
Từ lâu đã muốn làm tình nguyện viên
Đi phản đối bọn chó điên
Cắn càn, ị bậy, vô duyên, bựa, cùn
Mùa xuân phải có mưa phùn,
Làm bậy phải có kết cục buồn biết chưa?
Em thề chẳng quản nắng gió mây mưa
Quyết tâm đuổi khựa khừa khưa cút về!
Từ nay hết nợ hết nần,
Chúng ta xa cách khỏi cần chi nhau
Nghĩ lại mà vẫn còn đau
Lúc nghèo quấn quýt sang giàu cách xa…
Yêu nhau nguyện chết vì nhau
Lấy nhau nguyện sống vì nhau mới tài!
Thế gian lắm chuyện bi hài,
Cũng vì khác biệt giữa hai việc này!…