20 năm vết sẹo đã mờ,
Nhưng mà ký ức đến giờ chưa phai…
Vết sẹo còn ở trên vai,
Kí ức hằn suốt đời trai nhọc nhằn…

20 năm vết sẹo đã mờ,
Nhưng mà ký ức đến giờ chưa phai…
Vết sẹo còn ở trên vai,
Kí ức hằn suốt đời trai nhọc nhằn…
Từ ngày mắc bệnh trong người
Chẳng làm chi cả chỉ cười vu vơ
Hết ăn rồi lại làm thơ
Hình như thằng ấy bị đơ thật rồi!
Thích làm món gì đó ngon ngon
Chua cay cay mặn mặn giòn giòn
Để anh em tốn rượu một chút
Mà nhận ra “đạn” đã không còn!…
Những người mắc bệnh nói nhiều,
Thực ra cũng chẳng có điều gì hay.
Nói bằng miệng, làm bằng tay,
Miệng to, tay bé có ngày quái thai!
Tổ quốc lâm nguy Đảng gọi tôi đi Máu xương nào có tiếc gì, Nhưng mà tự hỏi giờ đi đường nào?!…
Em biết giật, anh yêu bất diệt
Một tình yêu tha thiết chân thành
Tình yêu có lạc có hành
Dù nghèo tất cả đều dành cho em
Mai này ốm yếu hom hem,
Vẫn yêu dù chẳng tòm tem được gì!
Từ ngày có em Ngọc Tư,
Thanh niên trai tráng dường như “chết” rồi!
Yêu em yêu nhất trên đời,
Yêu em yêu cả núi đồi mênh mông…
Ngọc Tư em biết hay không,
Tên em là cả ước mong vạn người?!
Kệ cho kẻ khóc người cười
Kẻ chê người ghét kệ đời Ngọc Tư!
Từ ngày có em Ngọc Tư
Anh dường như đã bớt hư rượu chè!
Hôm nay sinh nhật Thành Trung
Anh em đừng có ngại ngùng mà chi
Ta cùng nâng cốc Happy
Birthday bạn trẻ muốn gì được luôn!
Mạnh khỏe nhậu mãi không nôn
Vợ mong con nhớ bồn chồn không yên
Gia đình chốn ấy thần tiên
Cho ta sức mạnh kiếm tiền uống bia!
Thôi nào ta cùng nâng ly,
Đời cho hạnh phúc tội gì không say!
Say say say là quay quay quay
Tay tay tay là nhanh nhanh tay
Nâng nâng lên là nâng lên ngay
Bia biêng biêng là bay bay bay!