Ông lão bên đường bán chuối tiêu
Góp nhặt lâu nay có được nhiều
Sức già, chân yếu, đường xa vắng,
Đời bao giờ mới hết gieo neo?…

Ông lão bên đường bán chuối tiêu
Góp nhặt lâu nay có được nhiều
Sức già, chân yếu, đường xa vắng,
Đời bao giờ mới hết gieo neo?…
Khen ai khéo tạo dáng hình
Hấp dẫn nên cứ nhiệt tình chén thôi!
Món này mát mẻ tinh khôi,
Đàn ông rượu uống mềm môi vẫn thèm!…
Hoa ni gọi là hoa chi?
Mà sao lại đẹp lạ kì vậy ta?
Không biết lên Google tra,
Hoa Thược Dược Mỹ chính là tên em!
Version 1:
Mùa xuân phải có mưa phùn,
Con gái phải có lúc cùn lúc ngoan!
Version 4:
Mùa xuân phải có mưa phùn,
Con gái phải có đứa lùn đứa cao
Mùa xuân phải có hoa đào
Con gái phải được đưa vào đưa ra!
Nhớ em một sáng mùa thu
Anh cao hứng quá chổng… mông lên trời!
Nhớ em nhớ tiếng em cười
Nhớ em khi ấy hở mười cái răng.
Bây giờ biết phải mần răng?
Thôi, làm đĩa ếch xào măng đỡ buồn!
70 triệu một món quà,
Mới hay thiên hạ thật là lắm đô…
Mình nghèo nên quá ngây ngô,
Bảo sao vẫn mãi một cô vợ già!
Bài thơ được viết nhân sự kiện “Kiều nữ Hải Dương” ồn ào thời gian qua.
Kiếp sau tôi chẳng làm thầy,
Làm anh tài xế đi cầy suốt đêm!
Phục vụ kiều nữ trung niên
Tiền nhiều lại sướng như tiên, tội gì!
Nhà mình có cái phích
Giữ nóng được nửa ngày
Ơ nhưng thế mà hay
Uống nước ấm rất tiện!
Có một em lắm chuyện,
Cứ suốt ngày đòi mua
Mình nửa thật nửa đùa,
Bán thêm người có lấy?
Nó run như cầy sấy,
Bảo chỉ buôn đồng nát.
Mình đành cười chua chát,
Người hỏng chẳng ai mua!…