“Dấu chân ngày cũ” là một bài thơ buồn, nhiều khi buồn như chính cuộc đời vậy…
Dấu chân ngày cũ
Dấu chân ta bước trên đường
Buồn vui ở lại bụi vương gót giầy
Bước chân rong ruổi tháng ngày
Chiều kia bụi cũng phủ đầy mộ ta
Đời là một chuyến đi xa
Nhưng mà cũng ngắn nhưng mà biết đâu
Chiều qua thổi sáo chăn trâu
Chiều nay tóc đã pha màu gió sương
Dấu chân ta bước trên đường
Mấy mùa qua mấy mùa vương vấn mùa
Trống trường nối những mùa thu
Hoa bằng lăng nối những mùa nhớ thương
Dấu chân ta bước trên đường
Buồn vui ở lại chiều vương nắng vàng
Biết đâu giữa độ xuân sang
Chưa chào ai đã vội vàng bỏ đi
Dấu chân ta mải miết đi
Chiều kia cũng lại quay về hư vô
Vầng trăng đêm ấy trời mưa
Nhờ em ta trả lại cho đất trời…
Ta vay ta trả nợ đời
Khổ đau cũng một kiếp người mong manh
Chiều qua tóc vẫn còn xanh
Chiều nay thì cũng đã xanh cỏ rồi
Chiều qua vẫn nói vẫn cười
Chiều nay ngõ đã đông người vào ra…
Một cậu học trò 20 tuổi mới mất vì tai nạn xe máy, tôi làm bài thơ này không hẳn là viết cho cậu ấy, mà là viết cho tất cả mọi người, viết cho cuộc đời, viết cho những mong manh của một kiếp con người…
Lục Đức Thành
Bài mới nhất của Lục Đức Thành (Xem tất cả)
- Hết - 13/05/2017
- 4 bánh và 4 chân - 11/05/2017
- Tiệc xóm - 03/05/2017
- Có một chiều - 30/04/2017
- Cuối năm - 29/04/2017
Để lại lời bình