Các tác giả khuyết danh, vô danh
Các tác phẩm của "Khuyết danh":
Cứ gọi em là Gái Điếm
Gái điếm ngủ với công nhân
“Đối tượng xã hội” ta cần tránh xa
Gái điếm ngủ với đại gia
Được gọi hai tiếng xa hoa: “chân dài”
Gái điếm ngủ với sao trai
Tha hồ lên báo đăng bài chiếu chăn
Tha hồ kể lể lăng nhăng
Khoe khoang chiến tích ăn nằm công khai
Nhiều cô gái điếm có tài
Ngủ với đầy tớ của ngài Nhân Dân
Chẳng cần có phận có thân
Siêu xe, biệt thự muôn phần xa hoa
Gái điếm mà ngủ… với ta
Thành nhà từ thiện, (đô la không mà)
Cuộc đời hãy nhớ bạn nha
Làm gì cũng được miễn là với ai?!
Sưu tầm (Ngoc Ha Pham) – Ảnh: Internet
Thứ 7 mùa đông không nắng
Thứ 7 mùa đông không nắng
Em làm bài thơ vần ắng
Bài thơ có đen và trắng
Nghe xong anh cũng thấy đắng!
Bài thơ nó như thế này:
Trải chiếu ngắm trăng
Cụ bà trải chiếu giữa sân
Cụ ông đập đập hai chân vào ngồi
– Chán ghê hết thuốc lào rồi
– Trưa vừa rào lại đấy thôi, quên à?
– Tôi bảo hết thuốc lào mà
– Vừa cơm xong nấu cháo gà gì ông
– Điếc rồi, thế có chán không
– Giờ này còn định ra sông tắm, trời!
Ông đúng là đồ dở hơi
– Dở hơi mà lại biết bơi đấy bà
– Ông bảo gì mà cháy nhà
Phỉ phui cái miệng không là chết oan.
Bên kia đường có đứa dở hơi
Đương ngồi ở một mỏm cao
Mải mê ngắm lá nó lao xuống hồ
Bỗng đâu có chú phụ hồ
Nhìn thấy liền chửi: Bố con dzồ dở hơi!
Mùa thu lá bay
Thơ sưu tầm về mùa thu của một số thành viên.
Đêm mò tận nóc ngắm giời
Sao thưa thớt quá ối trời chính thu
Mây trôi lờ lững âm u
Gió vi vu thổi là vù tới đông…
Sài Gòn sáng nắng chiều mưa
Sài Gòn
sáng nắng
chiều mưa
Cây bàng trước ngõ
vàng chưa đúng mùa…
Vụ án cai sữa chết người
Hai vợ chồng nhà kia
Sinh được một cậu bé
Dễ thương và mạnh khỏe
Nay đã 4 tuổi rồi…
Rồi một hôm đang ngồi
Cô vợ liền tâm sự…
Nhớ ai như nhớ thuốc lào!
Tổng hợp những câu chuyện xung quanh điếu thuốc lào…
Nhớ ai như nhớ thuốc lào,
Đã chôn điếu xuống lại đào điếu lên!…
Hút thuốc lào nâng cao sĩ diện. Thơm mồm bổ phổi, diệt trùng lao….
Thuốc lào chồng hút vợ say,
Thằng con châm điếu lăn quay ra nhà…
Để lại lời bình