Gió mưa là bệnh của giời
Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng
Đắng lòng sự thật phũ phàng
Bao năm theo đuổi mà nàng không yêu!
Thơ thẩn (Tương tư nàng thơ)
Từ ngày mắc bệnh trong người
Chẳng làm chi cả chỉ cười vu vơ
Hết ăn rồi lại làm thơ
Hình như thằng ấy bị đơ thật rồi!