Vừa nãy đứng ở bờ hồ thì có 1 bà chị đến nhờ xem hộ cái Iphone không nhắn tin được. Mình vui vẻ nhận lời. Cầm máy đứng quẹt quẹt 1 lúc mới nhớ tới mấy vụ tẩm thuốc mê vào thôi miên. Sợ quá. Nhân lúc thuốc chưa phát tán mình bỏ chạy thật nhanh. Bà ta lộ rõ chân tướng, cứ đuổi theo mình la hét ghê lắm. Mãi về sau mới cắt đuôi được bà ấy…
Về tới nhà hoàn hồn mới nhớ ra vẫn cầm cái Iphone của bà chị đó. Mọi người nhớ share đề phòng nhé!
Click to rate this post!
[Total: 4 Average: 3.5]
Anh Thành thơ dân dã mà rất hay, mong rằng được đọc thêm nhiều thơ của anh
Cảm ơn Mr. Nguyen Son Ha nhé! :-D